persie
New Member
Một người vào cửa hàng cắt tóc chuẩn bị cho chuyến đi Ý của mình. Anh ta nói cho người thợ cắt tóc về chuyến đi này, nghe thấy thế anh chàng thợ kêu lên : " Rome ấy à? Tại sao ai cũng thích đi Rome nhỉ? Ở đó thật đông đúc, bẩn thỉu. Anh thật điên rồ khi định tới Rome lúc này. Vậy anh sẽ tới đó như thế nào?"
" Tôi sẽ đi TWA," anh ta đáp " cũng được đấy chứ?"
" TWA?" người thợ cắt tóc bĩu môi " đó là hãng hàng không tồi tệ nhất mà tôi biết. máy bay của họ cũ hết cả, tiếp viên thì già nua xấu xí với cả bao giờ nó cũng hạ cánh chậm nữa. Thế anh sẽ nghỉ ở đâu trên cái đất Rome đấy vậy?"
" Chúng tôi sẽ nghỉ tại khách sạn quốc tế Marriott ở trung tâm thành phố."
" Kinh khủng thật. Đó là khách sạn chán nhất ở Rome. Phòng đã nhỏ, phục vụ thì kém nhiệt tình giá lại còn đắt nữa chứ. Vậy anh sẽ làm gì khi tới đó?"
" Chúng tôi dự định sẽ thăm Vantican và hi vọng là sẽ được gặp giáo hoàng."
" Đúng, đúng " người thợ cắt tóc cười phá lên " Anh và hàng triệu người như anh luôn mong muốn được gặp lão ta. Lão ta trông bé như con kiến . Dù sao thì chúc anh may mắn trong chuyến đi kinh khủng này. Anh chắc sẽ thích nó đấy."
Một tháng sau anh ta trở lại cửa hàng cắt tóc. Người thợ hỏi về chuyến đi Rome của anh.
" Ui cha, phải nói là rất rất tuyệt vời " Anh chàng bắt đầu liến thoắng " chúng tôi hạ cánh đúng giờ cùng với chiếc máy bay mới nhất của hãng TWA , bởi vì mọi người đăng ký nhiều quá nên chúng tôi được ngồi ở khoang hạng nhất. Thức ăn và đồ uống thì miễn chê luôn và có một cô tiếp viên trẻ trung xinh đẹp luôn luôn túc trực chờ phục vụ mọi yêu cầu của tôi.
Khách sạn mới là tuyệt vời. Họ vừa mới bỏ $25 triệu để biến nó thành khách sạn huy hoàng nhất thành phố. Anh biết không, lần này do lượng khách quá nhiều nên chúng tôi cũng được bồi thường nghỉ tại phòng hạng nhất mà không phải trả thêm tiền."
"Thế à?" người thợ cắt tóc hờ hững " anh có gặp giáo hoàng không?''
" À, chuyện đó thì...chúng tôi quả thực gặp quá nhiều may mắn, trong khi chúng tôi tua một vòng quanh Vantican thì một anh lính tiến đến vỗ vào vai tôi bảo rằng giáo hoàng muốn gặp riêng một vài vị khách. Quả thực một vài phút sau giáo hoàng bước ra, và tôi đã quỳ xuống khi nghe giáo hoàng thì thầm ..."
" Thật thế à? " anh thợ cắt tóc reo lên " ông ta nói gì với anh vậy?"
Ông ta nói " Này cậu, ai cắt cho cậu quả đầu kinh khủng thế này?"
" Tôi sẽ đi TWA," anh ta đáp " cũng được đấy chứ?"
" TWA?" người thợ cắt tóc bĩu môi " đó là hãng hàng không tồi tệ nhất mà tôi biết. máy bay của họ cũ hết cả, tiếp viên thì già nua xấu xí với cả bao giờ nó cũng hạ cánh chậm nữa. Thế anh sẽ nghỉ ở đâu trên cái đất Rome đấy vậy?"
" Chúng tôi sẽ nghỉ tại khách sạn quốc tế Marriott ở trung tâm thành phố."
" Kinh khủng thật. Đó là khách sạn chán nhất ở Rome. Phòng đã nhỏ, phục vụ thì kém nhiệt tình giá lại còn đắt nữa chứ. Vậy anh sẽ làm gì khi tới đó?"
" Chúng tôi dự định sẽ thăm Vantican và hi vọng là sẽ được gặp giáo hoàng."
" Đúng, đúng " người thợ cắt tóc cười phá lên " Anh và hàng triệu người như anh luôn mong muốn được gặp lão ta. Lão ta trông bé như con kiến . Dù sao thì chúc anh may mắn trong chuyến đi kinh khủng này. Anh chắc sẽ thích nó đấy."
Một tháng sau anh ta trở lại cửa hàng cắt tóc. Người thợ hỏi về chuyến đi Rome của anh.
" Ui cha, phải nói là rất rất tuyệt vời " Anh chàng bắt đầu liến thoắng " chúng tôi hạ cánh đúng giờ cùng với chiếc máy bay mới nhất của hãng TWA , bởi vì mọi người đăng ký nhiều quá nên chúng tôi được ngồi ở khoang hạng nhất. Thức ăn và đồ uống thì miễn chê luôn và có một cô tiếp viên trẻ trung xinh đẹp luôn luôn túc trực chờ phục vụ mọi yêu cầu của tôi.
Khách sạn mới là tuyệt vời. Họ vừa mới bỏ $25 triệu để biến nó thành khách sạn huy hoàng nhất thành phố. Anh biết không, lần này do lượng khách quá nhiều nên chúng tôi cũng được bồi thường nghỉ tại phòng hạng nhất mà không phải trả thêm tiền."
"Thế à?" người thợ cắt tóc hờ hững " anh có gặp giáo hoàng không?''
" À, chuyện đó thì...chúng tôi quả thực gặp quá nhiều may mắn, trong khi chúng tôi tua một vòng quanh Vantican thì một anh lính tiến đến vỗ vào vai tôi bảo rằng giáo hoàng muốn gặp riêng một vài vị khách. Quả thực một vài phút sau giáo hoàng bước ra, và tôi đã quỳ xuống khi nghe giáo hoàng thì thầm ..."
" Thật thế à? " anh thợ cắt tóc reo lên " ông ta nói gì với anh vậy?"
Ông ta nói " Này cậu, ai cắt cho cậu quả đầu kinh khủng thế này?"