Trăm năm trong cõi người ta,
Hai Gấu được gọi là cha 2 Kiều.
Trải qua một cuộc rể dâu,
Những điều trông thấy mà sung sướng lòng.
Lạ gì bỉ sắc tư phong,
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen.
Ki bót lần giở trước đèn,
Phong tình có lục còn truyền về sau.
Rằng năm Đinh Hợi triều Dung,
Diễn đàn phẳng lặng, Bắc Nam vững vàng.
Có nhà Hai Gấu họ Công,
Gia tư nghĩ cũng thường thường bực cao.
Một trai con thứ rốt lòng,
Công Xẻng là chữ, nối dòng ăn chơi.
Đầu lòng hai ả tố nga,
Nguyễn Thanh bà chị, em là A My.
Li cốt cách, pun tinh thần,
Một người một vẻ, mười phân vẹn mười.
My đeo kính cận khác người,
Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang.
Hoa cười ngọc thét đoan trang,
Tóc thời ép thẳng, da thì dùng pôn.
Thanh càng sắc sảo, mặn mà,
So tài ăn nói lại là phần hơn.
Làn môi mỏng, nét điêu ngoa,
Lại còn hay nói, loa phường kém xa.
Một, hai như nước đổ thùng,
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai.
Khôn ranh vốn sẵn tính trời,
Thêm nghề nói phét lại còn ba hoa.
Mười ngón làu bậc gõ ca,
Xờ pam ăn đứt phím bàn một trương.
Pót bài tay lựa nên chương,
Một thiên đỏ mệnh, lại càng sướng thân.
Ăn chơi bậc nhất Sài Thành,
Xuân xanh sấp xỉ tới tuần cập kê
Êm đềm net rủ ngày đêm,
Ngoài kia trai gái đi về kệ cha.