• Hiện tại trang web đang trong quá hình chuyển đổi và tái cấu trúc lại chuyên mục nên có thể một vài chức năng chưa hoàn thiện, một số bài viết và chuyên mục sẽ thay đổi. Nếu sự thay đổi này làm bạn phiền lòng, mong bạn thông cảm. Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp để chúng tôi hoàn thiện và phát triển. Cảm ơn

Chuyên đề tình yêu! LOVE TO LOVE!

llTuyetTinhCocll

New Member
Hết wen là ok bái bai. Bạn bè ko thể nào đc.

Bùn bùn rũ nhau nhậu. Hai đứa nhìn nhau, bức xúc bux xúc. Chịu hổng có nổi :))

Cái này em bị rồi nè...nhớ lại dã man vô cùng....1h sáng đt uống cafe...hơi nữa nhắc lại chuyên cái ao....kết quả.....1 đứa thì dính cái ổ khóa....1 đứa thì bị ăn nguyên cái nón bảo hiểm....toàn vào đầu.......
 

dongdieu

New Member
7 sai lầm khi yêu em

1 - Để cho người ta biết quá sớm thậm chí là trước khi thổ lộ với em
2 - Phải làm thân với em trước khi thổ lộ
3 - Nhờ người khác đưa thư mà ko phải là chính mình đưa
4 - Viết thư quá ngắn lại ko hay dẫn đến ...
5 - Khi chưa tỏ tình xong còn đang im lặng thì lại chủ động chuyển sang tình bạn nhưng lại ko được
6 - Hỏi em câu :Em đã thật sự thích ai chưa?
Em hỏi : Để làm gì?
Anh lại đi nói là :Để biết đg nói chuyện...
Làm em nghĩ gì mà giận đến bây giờ
7 - Lý do cuối cùng là tại sao anh chọn em dẫn đến đau khổ như thế này
 

Cleonardo

New Member
7 sai lầm khi yêu em

1 - Để cho người ta biết quá sớm thậm chí là trước khi thổ lộ với em
2 - Phải làm thân với em trước khi thổ lộ
3 - Nhờ người khác đưa thư mà ko phải là chính mình đưa
4 - Viết thư quá ngắn lại ko hay dẫn đến ...
5 - Khi chưa tỏ tình xong còn đang im lặng thì lại chủ động chuyển sang tình bạn nhưng lại ko được
6 - Hỏi em câu :Em đã thật sự thích ai chưa?
Em hỏi : Để làm gì?
Anh lại đi nói là :Để biết đg nói chuyện...
Làm em nghĩ gì mà giận đến bây giờ
7 - Lý do cuối cùng là tại sao anh chọn em dẫn đến đau khổ như thế này
kai nay hay...Minh đa bi it nhat 3 trog 7 điêu pan noi...Muôn chăm soc môi wan hê tôt hon.Nhug phan tac dung.(dt)
 

pethuylovely

New Member
Mỗi lần chia tay ng yêu tôi mở party thật to. Thoát nạn. Dzui dzui. :))
e thấy 2 người chia tay thì ai cũng bùn hết dù sao cũng có tình cảm mà ,có người kòn có suy nghĩ tự hại bản thân mình như những chuyện không hay
 

Cleonardo

New Member
Đã có lần mình bày tỏ với ng kon gái ấy, mình rất dạt dào cảm xúc.Nhưng càng nhìu lần thể hiện mình bị cho là người xấu mới ghê chứ.Pó tay...giận tím người nên đành thôi kệ....Cảm xúc tắt lịm.hix!Giờ nhắc lại thấy cảm xúc của mình cũng thật tuyệt...đó là kỉ niệm đẹp!
 

HotelHoangMinh

New Member
Ẩn số tình yêu

Ta gặp nhau qua phương trình thể tích
Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha
Góc độ nào mà tính mãi không ra
Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách

Đời "nghịch số " nên em không oán trách
"Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi
"Định lý" nào mà ngăn được bờ mi
Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi

"Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi
Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian
Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn
Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến"

Ân tình anh dù luôn luôn "biểu hiện"
Nhưng đường đời mình hai kẻ "song song"
Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công
Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm"​

ST
 

HotelHoangMinh

New Member
Định nghĩa tình yêu

Là giao điểm hai tâm hồn đối xứng
Là tương giao hay đồ thị hai chiều,
Ai là người định nghĩa nổi tình yêu,
Đầy tạp số tôi học hoài không hiểu

Tôi cố định trong sân trường đơn điệu,
Lặng nhìn trên hình chiếu của giai nhân,
Thả hồn theo một tiếp tuyến thật gần,
Theo em mãi suốt đời về vô cực

Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức,
Tan trường về tôi cố sức song song,
Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng,
Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ.

Tôi vẫn cố giử tình yêu đồng bộ,
Hai năm dài đáp số giải không xong,
Tin hành lang em sắp sửa lấy chồng,
Lòng điên đảo trước định đề đen bạc

Tôi xoay mắt theo vòng tròn lượng giác,
Có thấy gì ngoài quỹ tích tình yêu,
Tình đơn phương trong tam giác ba chiều,
Lay hoay mãi trên chuyến đò vĩ tuyện

Tìm lối thoát đồng quy hay tịnh tiến,
Hệ luận nào thuyết phục nổi em tôi,
Đành đi theo phân giác tận chân trời,
Tìm ẩn số của phương trình vô nghiệm
 

llTuyetTinhCocll

New Member
Định nghĩa tình yêu

Là giao điểm hai tâm hồn đối xứng
Là tương giao hay đồ thị hai chiều,
Ai là người định nghĩa nổi tình yêu,
Đầy tạp số tôi học hoài không hiểu

Tôi cố định trong sân trường đơn điệu,
Lặng nhìn trên hình chiếu của giai nhân,
Thả hồn theo một tiếp tuyến thật gần,
Theo em mãi suốt đời về vô cực

Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức,
Tan trường về tôi cố sức song song,
Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng,
Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ.

Tôi vẫn cố giử tình yêu đồng bộ,
Hai năm dài đáp số giải không xong,
Tin hành lang em sắp sửa lấy chồng,
Lòng điên đảo trước định đề đen bạc

Tôi xoay mắt theo vòng tròn lượng giác,
Có thấy gì ngoài quỹ tích tình yêu,
Tình đơn phương trong tam giác ba chiều,
Lay hoay mãi trên chuyến đò vĩ tuyện

Tìm lối thoát đồng quy hay tịnh tiến,
Hệ luận nào thuyết phục nổi em tôi,
Đành đi theo phân giác tận chân trời,
Tìm ẩn số của phương trình vô nghiệm

ĐỊnh nghĩa tình yêu là gì...giả thiết của tình iu là chi....tình yêu đến và tính yêu đi.....ấu dè....
 

dongdieu

New Member
kai nay hay...Minh đa bi it nhat 3 trog 7 điêu pan noi...Muôn chăm soc môi wan hê tôt hon.Nhug phan tac dung.(dt)

đây là nhưng điều mình đang gặp phải mà 100% sự thật
dính cả 7 điều nói trên không biết cách khắc phục nữa nè
 

HotelHoangMinh

New Member
"Chuyện tình Hàng Châu" gây sốt cộng đồng blogger

Mới đây, thời báo Thanh niên Trung Quốc đã đăng tải một câu chuyện tình giản dị nhưng cũng hết sức ly kì và lãng mạn.

Câu chuyện “người thật, việc thật” được đăng lần đầu trên blog của một cư dân mạng, tuy không gây chấn động như nhiều sự kiện khác nhưng lại lan truyền rất nhanh và được cư dân mạng rất yêu thích, mệnh danh là “chuyện tình Hàng Châu” hay “chuyện tình cờ sửng sốt”. Chuyện tình ấy bắt đầu từ một tai nạn giao thông.

Câu chuyện của 2 người là một chuỗi những chuyện tình cờ trùng hợp và lãng mạn như trong phim Hàn Quốc. Chàng trai tên là Lý Hy, người Vũ Hán, đang làm việc ở Hàng Châu. Cô gái tên là Trương Ly Sa, làm việc ở Tô Châu.

chuyentinh.jpg


Câu chuyện của họ là câu trả lời cho những ai nghi ngờ về tình yêu trên thế giới ảo.
Tháng 5/2009, chàng thanh niên Lý Hy đến Tô Châu du xuân. Đến một phố nhỏ, anh nhìn thấy đám đông xúm xít, có người lớn tiếng hô: “Xảy ra tai nạn rồi!”, anh vội vàng chen vào đám đông, thấy một cô gái bị xe tông phải đang nằm lăn dưới đất bất tỉnh, mặt sưng vù, chân tay xây xát. Những người đứng xem rất đông, nhưng không ai ra tay giúp đỡ nạn nhân. Không kịp nghĩ ngợi, Lý Hy lập tức gọi taxi đưa cô gái đến bệnh viện.

Cô gái bị hôn mê, được đưa vào phòng cấp cứu, Lý Hy bỏ tiền túi nộp viện phí cho người con gái không quen biết.

Sau khi nghe bác sĩ nói không nguy hiểm đến tính mạng, Lý Hy ghi lại số điện thoại của cô gái rồi rời khỏi bệnh viện.

“Lúc đó cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ là dọc đường thấy chuyện thì giúp, còn lấy số điện thoại để còn hỏi thăm xem tình hình cô ấy hồi phục thế nào”.

Sau khi trở về Hàng Châu, Lý Hy gọi điện cho cô gái hỏi thăm bệnh tình, sau đó, để tiện nói chuyện, hỏi đến địa chỉ QQ (một dãy số tài khoản mạng, tương tự nick chat) của cô gái. Sau khi add nick, mới phát hiện đã có trong danh bạ. Hóa ra, hai người đã là bạn chat với nhau từ lâu mà không biết!

Cô gái bị thương tên là Trương Ly Sa, chính là cô bạn mà Lý Hy quen qua một game online 2 năm trước. Trên thế giới ảo, 2 người thường đùa gọi nhau là “ông xã, bà xã”, cũng thường trò chuyện qua lại, quan hệ khá thân thiết, tuy nhiên chưa biết mặt nhau.

Tháng 10 năm ngoái, ngay khi khỏi bệnh, Ly Sa tìm đến Hàng Châu thăm ân nhân và cũng là bạn chat thân thiết từ lâu. Ra bến xe đón, thoạt nhìn, Lý Hy đã ngẩn ngơ trước một cô gái xinh đẹp, giọng nói dịu dàng dễ thương. Lý Hy lập tức bị “tiếng sét ái tình” với cô bạn lần đầu gặp mặt.

Trương Ly Sa cũng là một gái phóng khoáng, cô bỏ công việc ở Tô Châu để đến “thiên đường tình yêu” Hàng Châu. Đến nay, tình yêu của họ đã qua 6 tháng mặn nồng. Lý Hy hạnh phúc kể về bạn gái: “Cô ấy rất hiểu tôi, biết rất nhiều chuyện, chỉ cần nhìn ánh mắt là đoán được tôi đang nghĩ gì”.

Những ngày nghỉ lễ vừa rồi, Ly Sa đã đến nhà Lý Hy ở Vũ Hán để ra mắt cha mẹ anh và bàn chuyện cưới hỏi. Hiện nay, hai người đã quyết định xin nghỉ việc để về quê nhà Vũ Hán sống cùng cha mẹ anh, và đang chuẩn bị cho đám cưới.

“Anh ấy là người bạn chat mà tôi đã tin tưởng tâm sự đủ điều, anh là người anh hùng đã cứu mạng tôi, anh ấy cũng lại là người bạn trai yêu thương, che chở cho tôi. Rồi đây, anh ấy sẽ là người chồng chia ngọt sẻ bùi với tôi, là cha của con tôi” - Nói về Mr. Right của mình, Trương Ly Sa không giấu được vẻ âu yếm trong ánh mắt long lanh hạnh phúc.

Một đôi bạn quen trên mạng, yêu nhau qua hoạn nạn và cùng nhau tay trong tay bước vào lễ đường, câu chuyện lãng mạn và đầy những sự trùng hợp thú vị của 2 người đang làm nức lòng các cư dân mạng, và là câu trả lời cho những ai nghi ngờ về tình yêu trên thế giới ảo. Một blogger phấn khích bình luận: “Nếu quả thật có duyên trời, thì hẳn có một người đang chờ bạn ở một phương trời nào đó”.

Theo Phapluat
 

HotelHoangMinh

New Member
1000 con hạc giấy

88851242095354.jpg


Sự hiểu lầm có thể làm cho con người ta mất đi vĩnh viễn 1 thứ gì đó mà ta rất yêu quý, để rồi, khi nhận ra thì đã quá muộn...
Có một chàng trai đã gấp 1.000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì sáng lạn nhưng họ vẫn luôn rất hạnh phúc bên nhau.

Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc về điều này và an ủi chàng rằng rồi nỗi đau của chàng cũng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.

Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà ngưới yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.

Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó.

Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.

D6AFACCF32554CB3ACE173E8BDC14A80.jpg

Chàng trai bật khóc.

Chúng ta cũng vậy, như chàng trai kia, cũng chỉ nhận ra giá trị lớn lao về sự có mặt của một người mà cuộc đời đã ban tặng cho cuộc sống của chúng ta khi một sáng mai thức giấc, người ấy đã không còn ở bên ta nữa. Có thể họ đã chẳng yêu bạn như cách mà bạn mong đợi ở họ nhưng điều này không có nghĩa rằng họ không dâng hiến tình yêu của họ cho bạn bằng tất cả những gì họ có.

Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại.

ST
 

HotelHoangMinh

New Member
Đôi bạn thân

056.gif

Việt và Linh là đôi bạn thân, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong 1 ngày cuối tuần mát mẻ....
- Chán thật đấy_Linh nói. Ước em có 1 người bạn trai để chia sẻ những lúc buồn vui...
- Anh nghĩ chúng là là những kẻ duy nhất cô đơn trên thế giới này, chúng ta chẳng bao giờ hẹn hò cả, ngoài việc suốt ngày đi lang thang trong công viên ngắm sao....Việt đáp lại chán nản Cả hai im lặng một lúc lâu
- Này! Em có 1 ý kiến, hãy chơi 1 trò chơi đi!_Linh nói
- Trò chơi gì cơSurprised
- Uhmm, thì cũng đơn giản thôi, anh sẽ là bạn trai của em trong 100 ngày, và em sẽ là bạn gái của anh trong 100 ngày...anh nghĩ sao??
- .....Đ..được thôi....dù sao thì mấy tháng tới anh cũng ko có kế hoạch gì cả_Việt trả lời
- Hì hì, nghe như có vẻ anh đang mong đợi một điều gì đó, vậy thì hôm nay sẽ là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta...Thế anh muốn đi đâu nào??
- Em nghĩ sao về 1 bộ phim! Bạn anh nói là nó vừa đi xem 1 bộ phim rất hay với bạn gái nó, hay mình đi xem thử nhé, xem trình độ nghệ thuật của thằng này đến đâu...
- Anh còn chờ gì nữa, mình đi thôi, cũng sắp hết ngày rồi còn đâu.
Linh và Việt đi xem phim....buổi hẹn hò đầu tiên ko có gì đặc biệt. vì cả hai vẫn còn ngại....Tất nhiên, từ bạn thân nhảy sang ng iu chỉ sau 5 phút và vài câu nói bâng quơ.

Ngày thứ hai họ đi xem ca nhạc với nhau...Việt mua cho Linh một con gấu bông rất xinh......

Ngày thứ ba Linh rủ Việt đi mua sắm cùng với mấy người bạn, cả hai ăn chung 1 cây kem, và bạn của Linh không khỏi ngạc nhiên....mọi chuyện đến quá nhanh...lần đầu tiên họ ôm nhau.

Ngày thứ sáu, cả hai leo lên 1 ngọn đồi và ngắm mặt trời lặn...Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng bao trùm con đồi, Việt bảo Linh nằm ngắm sao, vì hôm nay trời rất nhiều sao....Một ngôi sao băng bay qua...Linh ước....

Ngày thứ 25, họ đi chơi trò chơi cảm giác mạnh, chẳng may trong lúc sợ hãi, Linh túm nhầm một ai đó và hét lên.....lúc phát hiện ra cả hai phá lên cười và xin lỗi ông bác "may mắn" nào đó..

Ngày thứ 67, khi vừa đi ăn xong, qua 1 ngôi nhà mà lần trước bạn của Linh nói có 1 bà thầy bói hay lắm...Linh rủ Việt vào xem thử...Bà ta nói với cả hai:"các cháu hãy giữ gìn và trân trọng những giây phút hạnh phúc các cháu đang có"....rồi bỗng nhiên có giọt nước mắt lăn trên má bà.

Ngày thứ 84, cả hai đi biển....họ trao nhau nụ hôn đầu tiên, dưới ánh mặt trời nóng bỏng

Ngày thứ 99, Việt nói chỉ muốn có 1 ngày đơn giản....Việt đèo Linh đi loanh quanh, và vào công viên, ngồi trên cái ghế đá mà họ vẫn thuờng ngồi mỗi khi đi lang thang ngắm trăng sao....Lúc đó đã là hơn 12h đêm

1h23
- Em khát quá_Linh nói
- Em ngồi chờ ở đây nhé, anh đi mua cái gì uống..Em thích gì nào??
- Mua cho em 1 chai nước khoáng đi

1h45
Linh ngồi chờ Việt đã quá 20 phút, Việt đi vẫn chưa về.........Một ai đó chạy đến chỗ Linh:
- Này em, vừa rồi ở ngoài kia có 1 người bị oto đâm khi đi ngang qua đường, nếu anh ko nhầm thì đó là bạn của em

Linh chạy đi theo anh chàng lạ, đến 1 chiếc xe cứu thương...Linh thấy Việt mặt đẫm máu, tay cầm một chai nước khoáng....Linh lên xe và đến bệnh viện với Việt.........Linh ngồi ngoài phòng cấp cứu hơn 5 tiếng đồng hồ

11h51 trưa
Ông bác sỹ đeo cặp kính trắng bước ra.
- Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi đã làm hết sức mình. Chúng tôi tìm được 1 lá thư trong túi áo của anh ấy.

Bác sỹ đưa bức thư cho Linh và dẫn cô vào thăm Việt, vì hơn ai hết, ông biết đây sẽ là lần cuối Linh có thể nhìn thấy Việt. Việt nhìn rất yếu nhưng khuôn mặt của anh ấy có 1 cái gì đó thanh thản....Linh bóc bức thư ra và đọc

"Linh à, vậy là 100 ngày của chúng ta đã hết rồi nhỉ. Anh rất vui khi có em ở bên những ngày vừa qua, và những gì em làm đã mang lại hạnh phúc cho cuộc đời anh. Anh nhận ra rằng em là 1 cô gái rất dễ thương, cho dù anh đã nhắc bản thân anh rất nhiều lần là ko được nghĩ đến gì khác ngoài 1 trò chơi. 100 ngày hạnh phúc cũng sắp qua, nhưng anh vẫn muốn nói với em 1 điều...anh muốn làm bạn trai của em mãi mãi, anh muốn em luôn ở bên anh. cho anh những ngày hạnh phúc. Linh. anh yêu em!!!"

11h58
Việt à..._Linh bật khóc_....Anh biết em đã ước gì khi em nhìn thấy sao băng ko..Em cầu cho em có thể ở bên anh mãi mãi, em biết 100 ngày đã trôi qua, nhưng...nhưng anh ko thể bỏ em..Em yêu anh...hãy quay về với em đi...Em yêu anh...

Đồng hồ chỉ 12h chiều....tim của Việt ngừng đập....và đó là ngày thứ 100...!(Hãy nói những lời yêu thương, hãy quan tâm đến những ji mình đang có. Hãy nắm lấy từng cơ hội để mình được và chia sẻ yêu thương. Đừng bao jờ để tuột mất cơ hôi yêu thương người khác. )
 

HotelHoangMinh

New Member
Câu chuyện Chuồn Chuồn!

Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp, hai người yêu đắm say, mỗi bình minh đều đến bờ biển ngắm mặt trời mọc, và mỗi chiều đi tiễn bóng tà dương ở bãi cát. Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ.

Một ngày, sau vụ đâm xe, cô gái trọng thương im lìm nằm lại trên chiếc giường bệnh viện, mấy ngày đêm không tỉnh lại.

Buổi sáng, chàng trai ngồi bên giường tuyệt vọng gọi tên người yêu đang vô tri vô giác; đêm xuống, chàng trai tới quỳ trong giáo đường nhỏ của thành phố, ngước lên thượng đế cầu xin, mắt không còn lệ để khóc than.

Một tháng trôi qua, người con gái vẫn im lìm, người con trai đã tan nát trái tim từ lâu, nhưng anh vẫn cố gắng và cầu xin hy vọng. Cũng có một ngày, thượng đế động lòng.

Thượng đế cho chàng trai đang gắng gượng một cơ hội. Ngài hỏi: "Con có bằng lòng dùng sinh mệnh của con để đánh đổi không?" Chàng trai không chần chừ vội đáp: "Con bằng lòng"

Thượng đế nói: "Ta có thể cho người con yêu tỉnh dậy, nhưng con phải đánh đổi ba năm hoá chuồn chuồn, con bằng lòng không?" Không chần chừ chàng trai vội đáp: "Con bằng lòng"

Buổi sáng, cánh chuồn rời Thượng đế bay vội vã tới bệnh viện, như mọi buổi sáng. Và cô gái đã tỉnh dậy!

Chuồn chuồn không phải người, chuồn chuồn không nghe thấy người yêu đang nói gì với vị bác sĩ đứng bên giường.

Khi người con gái rời bệnh viện, cô rất buồn bã. Cô gái đi khắp nơi hỏi về người cô yêu, không ai biết anh ấy đã bỏ đi đâu.

Cô ấy đi tìm rất lâu, khi cánh chuồn kia không bao giờ rời cô, luôn bay lượn bên người yêu, chỉ có điều chuồn chuồn không phải là người, chuồn chuồn không biết nói. Và cánh chuồn là người yêu ở trước mắt người yêu nhưng không được nhận ra.

Mùa hạ đã trôi qua, mùa thu, gió lạnh thổi những chiếc lá cây lìa cành, cánh chuồn không thể không ra đi. Vì thế cánh rơi cuối cùng của chuồn chuồn là trên vai người con gái.

Tôi muốn dùng đôi cánh mỏng manh vuốt ve khuôn mặt em, muốn dùng môi khô hôn lên trán em, nhưng thân xác quá nhẹ mỏng của chuồn chuồn cuối cùng vẫn không bị người con gái nhận ra.

Chớp mắt, mùa xuân đã tới, cánh chuồn cuống cuồng bay trở lại thành phố tìm người yêu. Nhưng dáng dấp thân quen của cô đã tựa vào bên một người con trai mạnh mẽ khôi ngô, cánh chuồn đau đớn rơi xuống, rất nhanh từ lưng chừng trời.

Ai cũng biết sau tai nạn người con gái bệnh nghiêm trọng thế nào, chàng bác sĩ tốt và đáng yêu ra sao, tình yêu của họ đến tự nhiên như thế nào, và ai cũng biết người con gái đã vui trở lại như những ngày xưa.

Cánh chuồn chuồn đau tới thấu tâm can, những ngày sau, chuồn chuồn vẫn nhìn thấy chàng bác sĩ kia dắt người con gái mình yêu ra bể xem mặt trời lên, chiều xuống đến bờ biển xem tà dương, và cánh chuồn chỉ có thể thỉnh thoảng tới đậu trên vai người yêu, chuồn chuồn không thể làm gì hơn.

Những thủ thỉ đắm say, những tiếng cười hạnh phúc của người con gái làm chuồn chuồn ngạt thở.

Mùa hạ thứ ba, chuồn chuồn đã không còn thường đến thăm người con gái chàng yêu nữa. Vì trên vai cô ấy luôn là tay chàng bác sĩ ôm chặt, trên gương mặt cô là cái hôn tha thiết của anh ta, người con gái không có thời gian để tâm đến một cánh chuồn đau thương, cũng không còn thời gian để ngoái về quá khứ.

Ba năm của Thượng đế sắp chấm dứt. Trong ngày cuối, người yêu ngày xưa của chuồn chuồn bước đến trong lễ thành hôn với chàng bác sĩ.

Cánh chuồn chuồn lặng lẽ bay vào trong nhà thờ, đậu lên vai người mà anh yêu, chàng biết người con gái anh yêu đang quỳ trước Thượng đế và nói : "Con bằng lòng!". Chàng thấy người bác sĩ ***g chiếc nhẫn vào tay người con gái. Họ hôn nhau say đắm ngọt ngào. Chuồn chuồn để rơi xuống đất một hạt lệ đau đớn.
Thượng đế hỏi: "Con đã hối hận rồi sao?" Chuồn chuồn gạt hạt lệ nói: "Con không!"
Thượng đế hài lòng nói: "Nếu vậy, từ ngày mai con có thể trở thành người được rồi!"
Chuồn chuồn soi vào hạt nước mắt nhỏ, chàng lắc đầu đáp: " Hãy cứ để con làm chuồn chuồn mãi mãi..."

Yêu một người không phải là nhất định phải có được họ. Nhưng đã có được một người thì hãy cố yêu lấy họ .... Có cánh chuồn nào trên vai bạn không ?
 

gautruc_baby

New Member
1000 con hạc giấy

88851242095354.jpg


Sự hiểu lầm có thể làm cho con người ta mất đi vĩnh viễn 1 thứ gì đó mà ta rất yêu quý, để rồi, khi nhận ra thì đã quá muộn...
Có một chàng trai đã gấp 1.000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì sáng lạn nhưng họ vẫn luôn rất hạnh phúc bên nhau.

Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc về điều này và an ủi chàng rằng rồi nỗi đau của chàng cũng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.

Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà ngưới yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.

Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó.

Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.

D6AFACCF32554CB3ACE173E8BDC14A80.jpg

Chàng trai bật khóc.

Chúng ta cũng vậy, như chàng trai kia, cũng chỉ nhận ra giá trị lớn lao về sự có mặt của một người mà cuộc đời đã ban tặng cho cuộc sống của chúng ta khi một sáng mai thức giấc, người ấy đã không còn ở bên ta nữa. Có thể họ đã chẳng yêu bạn như cách mà bạn mong đợi ở họ nhưng điều này không có nghĩa rằng họ không dâng hiến tình yêu của họ cho bạn bằng tất cả những gì họ có.

Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại.

ST

ôi hay we :(:)(:)((
 
Top